Chiến tranh Đại Ngu – Đại Minh (1406 – 1407), hay thường được giới sử học
Việt Nam gọi là
cuộc xâm lược của nhà Minh 1406 – 1407, là cuộc chiến của
nhà Hồ nước
Đại Ngu (Đại Việt) chống cuộc xâm chiếm của
nhà Minh (
Trung Quốc) dưới triều
Minh Thành Tổ từ tháng 4 năm
1406 cho đến tháng 6 năm
1407 khi
nhà Minh đánh bại hoàn toàn quân đội
nhà Hồ và bắt được
Hồ Quý Ly,
Hồ Hán Thương.Năm
1400, Hồ Quý Ly bức vua
nhà Trần -
Đại Việt nhường ngôi cho mình, lập ra
nhà Hồ –
Đại Ngu. Hồ Quý Ly đã thực hiện những thay đổi về
tiền giấy, hành chính, quân đội (súng hỏa mai), chuyển kinh đô từ
Thăng Long về
Thanh Hóa,... nhằm phát triển Đại Ngu và có thể chống lại một cuộc xâm lược từ
nhà Minh. Ba năm sau,
nhà Hồ dùng 20 vạn quân để tấn công quốc gia phía Nam là
Chiêm Thành, vây kinh đô Chiêm Thành 9 tháng nhưng sau đó rút quân về do thiếu lương thực. Nhà Minh đã cư xử với Chiêm Thành như một đồng minh bằng cách sai 9 chiến thuyền sang cứu, quân thủy
nhà Minh và
nhà Hồ khi quay về gặp nhau giữa biển nhưng không có xung đột nào xảy ra.Nhà Minh đã gây sức ép lên nhà Hồ bằng các đòi hỏi về người, lương thực, đất đai, của cải,... nhưng nhà Hồ chỉ đáp ứng cho nhà Minh theo cách mà gây ít thiệt hại nhất cho họ. Đến tháng 4 năm
1406 nhà Minh lấy cớ đưa
Trần Thiêm Bình, một người tự xưng là dòng dõi
nhà Trần đã sang cầu cứu
nhà Minh việc Hồ Quý Ly cướp ngôi nhà Trần, về
Đại Ngu, họ mang quân đánh vào ải Lãnh Kinh. Đội quân này bị đánh bại, nhưng nhà Hồ đã mất bốn đại tướng chỉ huy quân các vệ. Ba tháng sau,
nhà Minh huy động 80 vạn quân, chia làm 2 đường tấn công Đại Ngu.
Đại Ngu đã không phòng thủ ở biên giới, mà tập trung phòng thủ ở bờ Nam sông Hồng. Quân Minh với sự dẫn đường của các ngụy quan đầu hàng người Việt đã đánh bại Đại Ngu ở trận Mộc Hoàn, sau đó là trận
Đa Bang, chiếm được
Đông Đô. Quân Minh tiếp tục đánh bại hoàn toàn quân chủ lực của Đại Ngu ở trận Hàm Tử, khiến cho nhà Hồ phải rút lui về
Thanh Hóa, và bắt được cha con
Hồ Quý Ly,
Hồ Hán Thương vào tháng 6 năm
1407,
nhà Hồ hoàn toàn chấm dứt.
Nhà Minh đặt ách đô hộ lên nước Việt, họ tự đặt nước Việt trở thành một tỉnh của
Trung Quốc, Đại Ngu còn mất đi lãnh thổ mà họ chiếm được của
Chiêm Thành trước đó khi Chiêm Thành nhân cơ hội đã đưa quân chiếm lại. Các sử quan người Việt khi biên soạn sách chính sử
Đại Việt sử ký toàn thư vào thời Lê sơ ở thế kỷ 15 (xem
Ngô Sĩ Liên) và thời
Lê – Trịnh ở thế kỷ 17 (xem
Phạm Công Trứ) đã không coi nhà Hồ như một triều đại chính thống như một sự phủ nhận về mặt pháp lý của
nhà Minh lên lãnh thổ nước Việt. Họ cũng coi
Nhà Hậu Trần là một triều đại chính thống từ năm (
1407 –
1414) và tiếp đó là khởi nghĩa của
Lê Lợi năm
1418 đã thành lập nên
Nhà Hậu Lê như một sự tiếp diễn về mặt lịch sử mà
nhà Minh chỉ là lực lượng chiếm đóng tạm thời.